Vào Đời
Vào đời bằng tiếng khóc,
Khi con được thở hơi trời…
Vào đời,
ôi vào đời, v́ Chúa đă thương con…
Vào đời , ôi vào đời, v́ Chúa đă
chọn con…
(Lm. Nguyễn văn Trinh)
Ngày đó đă xa rồi, và rất xa, khi
tôi c̣n trẻ và được tham dự một Thánh Lễ “Lên Đường” của một
nhóm bạn trẻ nam nử tại một xứ đạo ở Việt nam. Sau Thánh Lể,
các bạn nắm tay nhau và cùng hát bài “Vào Đời” … Tôi thật cảm
động, cảm động sâu xa, và suốt dọc cuộc đời, mổi khi nghe hát
bài “Vào Đời” này, tôi lại xúc động , và nghẹn ngào nhớ đến ngày
đó các bạn trẻ trong tuổi thanh xuân đả cùng nhau “lên
đường”…Bây giờ, các bạn đó đang ở đâu, tôi không biết; đang
lảm ǵ và sống ra sao, tôi cũng không biết. Đường đời muôn ngả,
nhất là sau biến cố 1975, những con chim ‘ra ràng đó’ đă bay đi
muôn phương và bây giờ đă đến tuổi trưởng thành…
Có những bạn bây giờ có thể đang
là linh mục, tu sĩ…
Có những bạn đă lập gia đ́nh và
con cái đă lớn khôn…
Nhưng dù ở đâu, trong địa vị
nào, tôi vẫn tin rằng từ ‘ngày lên đường’ đó, mỗi bạn đă
cùng đem “Chúa vào đời’, đem Chúa vào các môi trường, hoàn
cảnh xă hội mà các bạn đó sống…
Vâng , mọi người chúng ta đă vào
đời “bằng tiếng khóc’, tiếng khóc chào đời…Khóc v́ ‘vui mừng’
đă được sinh ra đời, sau những ngày tháng được cưu mang trong
ḷng mẹ…và từ đó , chúng ta có một gia đ́nh êm ấm, có mẹ, có
cha, có anh chị em, đùm bọc thương yêu nhau… Đúng là ‘một mái
ấm gia đ́nh’ mà đi đâu chúng ta cũng mong ước được chóng trở
về (Home sweet home!)
Nhưng rồi cũng đến ngày chúng ta
phải rời mái ấm gia đ́nh để ‘vào đời’…
Đối với chúng ta , những người
tin Chúa Kitô, ngày cha mẹ chúng ta âu yếm ẵm bế chúng ta đến
Thánh đường để được chịu “phép Thanh tẩy” là chúng ta được
chính thức gia nhập gia đ́nh Giáo Hội Chúa….Rồi chúng ta lớn
lên được chịu các “phép Bí tích” khác để kiện toàn đời sống Kitô
hữu. Nhất là khi chúng ta chịu phép “Thêm sức’, lĩnh nhận đặc
biệt ơn Chúa Thánh Thần, để đủ ơn thánh, sức mạnh, sự khôn
ngoan , và ḷng nhiệt thành đem Chúa đến với mọi người và chu
toàn bổn phận của các Kitô hữu; v́ chúng ta không phải chỉ ‘giữ
đạo’, nhưng c̣n phải ‘sống đạo’ và đem Chúa ‘vào đời’ ; đó là
bổn phận “SỐNG ĐẠO GIỮA ĐỜI”
Như chúng ta đều biết, “Sống Đạo
Giữa Đời” là sống làm sao để làm chứng cho Chúa và rao giảng
Phúc Âm t́nh thương của Chúa cho mọi người chung quanh chúng ta
trong đời sống hằng ngày: “Chúng con sẽ lănh nhận ơn Chúa
Thánh thần khi Người ngự đến trên chúng con và chúng con sẽ làm
chứng cho Cha …” (Sách CVTĐ 1:8)
Chúng ta cũng đều biết , công
cuộc rao giảng Tin Mừng t́nh thương của Chúa không phải chỉ là
bổn phận của hàng Gíao phẩm, của các linh mục , tu sĩ nam nữ,
mà là bổn phận của mọi người con Chúa; tất nhiên, các linh
mục, tu sĩ là những người “chuyên nghiệp’ hơn, v́ đă được Chúa
gọi để từ bỏ mọi sự và chỉ “chuyên lo cầu nguyện và rao
giảng Lời Chúa…” (CVTD 6, 4 ).
Hơn nữa , các linh mục, tu sĩ
phải sống đời tu trong các Tu viện, các Nhà xứ… không thể sống
ngay trong gia đ́nh , khu xóm, xưởng thợ, xí nghiệp… như giáo
dân chúng ta.
Chúng ta sống “giữa đời” theo
đúng nghĩa của danh từ đó. Lợi điểm của người giáo dân chúng
ta trong công cuộc ‘làm chứng cho Chúa và rao giảng Tin mừng
t́nh thương của Chúa’ là hàng ngày chúng ta sống giữa các
môi trường khác nhau nơi xưởng thợ, xí ngiệp, trường học, lối
xóm, đường phố, ruộng đồng… và tiếp cận với bao nhiêu người
thuộc mọi từng lớp xă hội, chủng tộc, tôn giáo… Đó là những
dịp rất tốt để ‘làm chứng cho Chúa trước mặt mọi người!’ bằng
chính đời sống Kitô hữu của chúng ta.
Ngay cả khi ở trong các trại tù
đầy, lao động khổ sai ở Việt nam sau biến cố 1975, nhiều Kitô
hữu đă sống đời sống rất đàng hoàng , dũng cảm và đă giúp cho
nhiều anh em bạn tù nhận ra ánh sáng Chúa Kitô , nhận ra Phúc
âm t́nh thương của Chúa và t́m hiểu, sau đó đă học hỏi giáo lư
và xin gia nhập Gíao Hội Chúa.
Nhiều tín hữu ngoài việc chu
toàn các bổn phận cầu nguyện tối sáng, đi dâng Thánh Lễ cuối
tuần… vẫn hy sinh thời giờ để gia nhập các Đoàn thể Công Giáo
Tiến Hành, các Phong trào truyền giáo, các Ca Đoàn, các ban
ngành trong Gíao xứ… Mặc dầu bận rộn với bao công việc lo cho
gia đ́nh và làm ăn sinh sống như mọi người, nhưng các anh chị
em đó vẫn hy sinh thời giờ để đi hội họp, học hỏi, tĩnh tâm để
nâng cao đời sống đức tin và tinh thần truyền giáo cũng như
ḷng nhiệt thành giúp đỡ các người nghèo khó, bịnh hoạn, già
yếu... Đó là các anh chị em đă cố gắng ‘Sống đạo Giữa Đời’ và
chu toàn bổn phận rao giảng Tin Mừng tinh thương của Chúa cho
thế giới hôm nay.
“Ánh sáng của chúng con phải
chiếu giăi trước mặt mọi người, để họ thấy những công việc tốt
đẹp chúng con làm, mà ngợi khen Cha chúng con , đấng ngự trên
trời!” (Mt 5:16)
“Anh chị em hăy sống ngay
lành giữa những người ngoài đạo Chúa, để ngay cả khi họ vu
khống, coi anh chị em là người gian ác, họ cũng thấy các việc
lành anh chị em làm, mà tôn vinh Thiên Chúa trong ngày Người
đến viếng thăm!” ( 1 Phêrô 2:12)
Vậy chúng ta hăy cầu nguyện chung
cho nhau : xin Chúa Thánh thần tràn ngập tâm trí chúng ta,
thánh hóa chúng ta, ban ḷng nhiệt thành và t́nh yêu Chúa cho
chúng ta, để dù sống ở đâu, nơi thành thị, chốn thôn quê, vùng
rừng sâu, núi thẳm, chúng ta vẫn cố gắng là ‘ Chứng Nhân cho
Chúa’, là ‘Ánh Sáng của Chúa chiếu soi con đường Chân lư cho
mọi người.
Rev. Anphong Trần
Đức Phương
|